Phở Cổ Ngư
Tinh túy Hà Thành
Phở, cái tên không còn xa lạ gì với người Việt Nam nhưng với anh bạn tôi, một đầu bếp xa quê vẫn là nỗi đáu đáu để xây dựng nên một thương hiệu phở gắn với anh từ tấm bé – “Phở Cổ Ngư”
Cổ Ngư – Hà Nội, con đường chạy giữa Hồ Tây và Hồ Trúc Bạch, lảng bảng trong hơi sương sớm, nơi đây anh đã lớn lên trong suốt quãng tuổi thơ của mình. Trong tâm trí anh, mỗi sớm, những bà, những chị gánh phở rong đi bán khắp các ngõ nhỏ Hà Nội. Hòa lẫn dòng người phụ nữ Hà Thành tần tảo đó có mẹ của anh. Gánh phở của mẹ cũng như bất cứ gánh phở khác: Một đầu quang gánh là nồi nước dùng nóng hổi, sóng sánh ánh vàng nước béo, trong veo của nước hầm xương ninh kỹ, ngọt thanh. Mùi nước dùng thoảng theo bước chân mẹ mang theo vị gừng già, thảo quả, quế, hồi, hành khô… thơm ngào ngạt. Đầu kia của quang gánh là bánh phở trắng ngần, mà phải đúng là bánh do người Nam Định tráng ở Hà Nội, dẻo, dai, mỏng tang. Rồi hành hoa, rau mùi, húng dũi, chanh, ớt, cái gì cũng thật tươi. Thịt bò cũng phải loại ngon, thái mỏng, ánh trong veo từ các thớ thịt nhìn đã muốn ăn ngay được. Phở bò tái thịt trần vừa đủ độ để không bị dai, thịt ngọt. Phở bò chín, luộc nguyên tảng, thái mỏng tang xếp gọn gàng trong bát. Đặc biệt nhất phải nói đến phở xào lăn, cái vị thịt đậm đà, cùng rau cải ngọt xanh mướt, ăn đến miếng cuối cùng vẫn còn thấy thòm thèm…
Anh kể, phở mẹ nấu ngon lắm, nghề bếp cho anh được đi nhiều nơi, thưởng thức nhiều hương vị phở nhưng cái dư vị phở mẹ anh nấu không đâu lẫn được. Những lúc ở xa, thèm bát phở của mẹ hay muốn đãi bạn bè để nhớ về Hà Nội, anh lại nấu phở. Nhưng dù làm như công thức mẹ dặn vẫn không thể ra đúng hương vị đó. Mỗi lần như vậy, nỗi nhớ phở mẹ nấu lại càng nhân lên thôi thúc anh phải làm được như mẹ.
Rồi đến một ngày, anh cũng tìm ra công thức để có được bát phở chuẩn vị mẹ từng nấu, anh vui đến phát khóc… Bạn bè ở xa xứ cùng anh được mời thưởng thức đều khen vị ngon lạ… Dầu vậy anh vẫn còn xen chút nghi ngờ. Ngày anh về nước được tự tay nấu cho mẹ bát phở - Mẹ anh cười trêu “Cha bố anh, chả vị này mẹ nấu là gì?” – Anh biết mình đã làm được.
Sau 20 năm kể từ ngày ấy, giờ đây, vị phở được trải nghiệm bởi thời gian, bởi sự chăm chút tỷ mỉ, kỳ công chọn nguyên liệu, gia vị… và hơn hết là sự tĩnh tâm của người nấu phở đã có mặt trên bàn quý vị. Hãy thưởng thức như một lời yêu thương – Phở Cổ Ngư./.